Bạn cần gì?

thumbnail_giaidapviet
Rate this post

sekai-kara-neko-ga-kieta-nara

Tên phim: Sekai Kara Neko ga Kieta Nara (世界から猫が消えたなら)
(If Cats Disappeared From The World/ Nếu loài mèo biến mất khỏi thế giới)
Thể loại: fantasy, lãng mạn, tâm lí,…
Đạo diễn: Nagai Akira
Nguyên tác: Kawamura Genki (tiểu thuyết cùng tên)
Diễn viên: Satoh Takeru, Aoi Miyazaki, Gaku Hamada, Eiji Okuda, Mieko Harada,…
Năm phát hành: 2016
Thời lượng: 112 phút
Quốc gia: Nhật Bản

“Cảm ơn con, vì con đã sinh ra trên đời này.”

Bộ phim kể về một người đưa thư sống cùng một chú mèo, hàng ngày đều đặn đi làm, bỗng một ngày phát hiện ra bản thân bị ung thư não giai đoạn cuối và thời gian còn lại chỉ có thể tính bằng ngày. Mang tâm trạng bàng hoàng u ám ấy về nhà, anh gặp một kẻ tự xưng là ác quỷ. Ác quỷ đưa ra một đề nghị: làm biến mất một thứ trên thế giới để đổi lấy một ngày được sống. Người quyết định cái gì sẽ biến mất, tất nhiên, chính là ác quỷ ranh ma. Lần lượt, điện thoại, phim ảnh và đồng hồ tan vào hư vô. Rồi ác quỷ lại nói: “Đã đến lúc loài mèo biến mất rồi.”

Sự sống và hy vọng trong cái chết

Mỗi thứ liên quan đến người đưa thư biến mất, tất cả những người thân yêu có liên quan đến thứ đó đều sẽ quên mất sự tồn tại của anh, từ cô người yêu cũ nhờ cuộc điện thoại nhầm số mà quen anh, cậu bạn chuyên gia phim ảnh ngày ngày cho anh mượn phim, rồi cả tiệm đồng hồ do bố anh làm chủ,… Cái giá để được sống thêm 24h hoá ra lại đau đớn đến thế! Giống như điện thoại, phim ảnh và đồng hồ là biểu tượng cho những điều quan trọng nhất với người đưa thư, hình ảnh chú mèo nhỏ xinh lại gợi nhớ cả một miền kí ức về người mẹ đã khuất, là biểu tượng cho điều quý giá nhất cuộc đời anh – gia đình.

Cái chết xuất hiện tràn ngập trong bộ phim, len lỏi trong kí ức, hiện hữu ngay bên cạnh các nhân vật. Những người thân yêu trong kí ức của nhân vật chính, khi đối mặt với cái chết, họ đều vô cùng kiên cường và bình thản đến bất ngờ. Là câu nói “Tôi sẽ tiếp tục sống” của người bạn gái sau khi chứng kiến cái chết của người quen, là lời nhắn “Còn sống thì sẽ còn gặp lại” của anh bạn gặp trên chuyến đi chơi, là nụ cười hiền bình thản của người mẹ trong những tháng ngày cuối đời của bà… Cái chết dẫu ở mọi nơi, nhưng chính ở những nơi đó, sự sống và tia hi vọng đang nảy mầm, mạnh mẽ và tốt tươi hơn bao giờ hết.

Gia đình, bạn bè và sự kiên cường là những điều người đưa thư cần nhất ngay lúc này đây, và kì diệu thay, anh có thể tìm thấy tất cả ngay trong anh, trong chính những kí ức của anh. Khi những kí ức ấy chuẩn bị mất đi cũng là lúc nó trỗi dậy mạnh nhất, tác động đến anh nhiều nhất, giúp anh đưa ra quyết định cuối cùng của mình.

Đọng lại là sự hy vọng

sekai-kara-neko-ga-kieta-nara-cat

“Nếu loài mèo không còn trên đời nữa, thế gian này sẽ đổi thay đến nhường nào? Nếu tôi biến mất khỏi Thế giới, liệu có ai sẽ vì tôi mà đau lòng? …”

Chẳng phải chúng ta luôn hoài nghi về sự tồn tại của bản thân, về tình cảm mọi người dành cho mình, về vị trí của mình trong lòng người khác hay sao? Khi ta rơi vào tình trạng khó khăn nhất, nỗi hoài nghi ấy lại dâng lên, mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Và những kí ức đẹp đẽ tồn tại trong ta chính là bằng chứng rằng bản thân quan trọng với mọi người ra sao, và rằng điều gì là quan trọng nhất, là không thể thay thế được.

Tôi đặc biệt thích chi tiết cuối phim, khi người đưa thư quay trở lại gặp người yêu cũ, anh bạn thân và người bố yêu quý – những người quan trọng nhất với anh, những người mà anh biết chắc rằng bản thân cũng quan trọng với họ. Anh trở về, bình thản với nụ cười trên môi, đón nhận tương lai đã sắp đặt cho mình. Trở về nơi điểm tựa vững chắc đã dìu dắt và ở bên cạnh anh suốt cuộc đời này.

“Cảm ơn anh. Nhờ có anh, mà tôi đã biết rằng có những thứ không thể thay thế được trên Thế Gian này.”

Các nhân vật trong phim được xây dựng đơn giản và mộc mạc, với những nét tính cách, cá tính đặc trưng. Người bạn gái dịu dàng nhưng cũng vô cùng kiên cường mạnh mẽ. Anh bạn thân ít nói và có tình yêu sâu đậm với phim ảnh. Người mẹ yêu thương lo lắng cho con trai hết mực, ngay cả khi bà đã mất. Người bố tưởng chừng lạnh lùng nhưng lại luôn âm thầm quan tâm chăm sóc gia đình mình. Và người đưa thư, anh có những băn khoăn day dứt cùng nỗi sợ hãi đối diện với cái chết.

Các diễn viên, đặc biệt là diễn viên chính Satoh Takeru, đã thổi hồn vào các vai diễn, khiến chúng trở nên sống động và chân thực lạ thường. Satoh đã đảm nhiệm hai vai diễn trong phim: người đưa thư và ác quỷ. Anh đã thể hiện được những nét tính cách riêng không nhầm lẫn giữa hai cá thể đối lập này.

Cảm giác sống đúng nghĩa

Cách xây dựng nhân vật chân thật, cùng với tài năng diễn xuất của các diễn viên, khiến ta có cảm giác như đang ở đó chứng kiến tận mắt từng khoảnh khắc trong cuộc sống của các nhân vật, thấy họ đang ngay kề bên, đau đớn, lo âu, và tranh đấu cho cuộc sống của bản thân. Nếu loài mèo biến mất khỏi thế giới chính là một lát cắt rất thực, rất đời mà cũng rất thân thuộc, từ đó dễ dàng chạm đến trái tim người xem.

Giống như rất nhiều phim lãng mạn Nhật, màu phim của Nếu loài mèo biến mất khỏi thế giới cũng được chăm chút đẹp vô cùng. Gần như toàn bộ phim bao trùm trong gam màu lạnh và u tối tuỳ theo cảnh phim và nội tâm của nhân vật. Nhưng ngay khi nhân vật chính chắc chắn về quyết định của mình, không gian xung quanh bỗng bừng sáng ấm áp lạ thường. Có gì đó nhẹ nhõm bình yên đang lan toả khắp không gian.

Phim sử dụng nhiều góc quay khác nhau, từ góc quay tĩnh, góc quay từ trên xuống khi nhân vật chính nằm giữa cơn mưa rào xối xả và khóc, đến quay cận cảnh từng vòng bánh xe đạp lăn trên đường sau cơn mưa…

Kĩ xảo trong phim được sử dụng hiệu quả, không phô trương mà vẫn thu hút và ấn tượng. Khung cảnh những đồ vật hoá đen và tan chảy, rồi tan biến chắc hẳn sẽ xoáy sâu vào tâm can người xem.

Âm nhạc du dương tuyệt đẹp, lời kể chuyện trầm ấm cũng như cách kể chuyện đan xen giữa quá khứ và thực tại cũng là một điểm cộng cho phim.

“Nếu tôi biến mất khỏi thế giới này, suy nghĩ hay ước mơ của tôi sẽ chẳng thể thực hiện được nữa. Những việc tôi chẳng thể làm khi còn sống vẫn còn ở đó. Chắc chắn sẽ còn thật nhiều hối tiếc. Thế nhưng, tôi tin chắc rằng, thế giới khi tôi còn tồn tại, thế giới lúc tôi chẳng còn nữa, nhất định khác biệt. Dù có thể chỉ là một chút, một chút khác biệt thôi. Nhưng đó chính là minh chứng cho việc tôi đã từng sống. Là bằng chứng cho thấy tôi đã đấu tranh để được sống.”

Suốt gần 2 tiếng của Nếu loài mèo biến mất khỏi thế giới, người xem sẽ được thưởng thức một tác phẩm nhẹ nhàng vừa đủ, đau buồn vừa đủ, triết lí vừa đủ, để rồi điều lớn nhất còn đọng lại sẽ là sự hi vọng. Hi vọng tràn đầy về cuộc sống, về bản thân, và cả về những điều quý giá mà bản thân luôn nâng niu trân trọng.

Hanayuki


Đọc thêm: Giải Đáp Việt – Tri Thức Cho Người Việt